Đoạn 040
Chẳng ngờ gă Mă Giám Sinh,
Vẫn là một đứa phong t́nh đă quen.

Quá chơi lại gặp hồi đen,
Quen mồi lại kiếm ăn miền nguyệt hoa.
Lầu xanh có mụ Tú Bà,
Làng chơi đă trở về già hết duyên.

T́nh cờ chẳng hẹn mà nên,
Mạt cưa mướp đắng đôi bên một phường.
Chung lưng mở một ngôi hàng,
Quanh năm buôn phấn bán hương đă lề.

Dạo t́m khắp chợ th́ quê,
Giả danh hầu hạ, dạy nghề ăn chơi.
Rủi may âu cũng sự trời,
Đoạn trường lại chọn mặt người vô duyên.

Xót nàng chút phận thuyền quyên,
Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn.
Mẹo lừa đă mắc vào khuôn,
Sính nghi rẻ giá nghênh hôn sẵn ngày.
Chẳng ngờ gă Mă Giám Sinh,
Vẫn là một đứa phong t́nh đă quen.

Quá chơi lại gặp hồi đen,
Quen mồi lại kiếm ăn miền nguyệt hoa.
Lầu xanh có mụ Tú Bà,
Làng chơi đă trở về già hết duyên.

T́nh cờ chẳng hẹn mà nên,
Mạt cưa mướp đắng đôi bên một phường.
Chung lưng mở một ngôi hàng,
Quanh năm buôn phấn bán hương đă lề.

Dạo t́m khắp chợ th́ quê,
Giả danh hầu hạ, dạy nghề ăn chơi.
Rủi may âu cũng sự trời,
Đoạn trường lại chọn mặt người vô duyên.

Xót nàng chút phận thuyền quyên,
Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn.
Mẹo lừa đă mắc vào khuôn,
Sính nghi rẻ giá nghênh hôn sẵn ngày.
Comment