Nếu bằng hữu muốn bàn thảo chung vui với các cao thủ trong Cốc th́ bằng hữu cần đăng kư danh tánh (bấm vào ḍng "đăng kư danh tánh" để bắt đầu ghi tên gia nhập.
Đây cũng là những bài thơ do các huynh đệ tỷ muội viết nơi LVD . Những bài thơ sau được xếp theo thứ tự bất định , tên subject sẽ là tên topic mà bài thơ được post
;)
Konstanz đông lạnh vắng đ́u hiu
trời buồn ảm đạm tuyết rơi nhiều
Sóng lười uể oải lăn tăn gợn
Cành cây run rẩy đứng xiêu xiêu
Xa xa bóng núi, trùm tuyết phủ
Nhà nhà đượm khói lửa liu riu
Năm sang, xuân mới, ḷng rộn ră
Tự hỏi chăng ḿnh đă biết yêu????
đêm khuya tĩnh mịch chỉ ḿnh ta
lấp ló trong mây bóng nguyệt tà
gió thổi từng cơn vùi dập lá
mưa rơi nặng hạt trĩu nghiêng hoa
trời bầy kiếp nạn hoa tan tác
người nhớ thủa nào dạ xót xa
khuất bóng trăng thanh trời hửng sáng
giật ḿnh tỉnh giấc mộng đêm qua ...
Đường đời vạn nẻo ,biết về đâu
Lạnh lẽo ḿnh ta với nỗi sầu
Tri kỉ nơi đâu ,t́m chẳng gặp
Tri âm chốn nao đặng tương cầu
Hôm nay gặp mặt ,cờ vài ván
Ngày mai chia biệt ,thơ mấy câu
Đơn sơ vần thơ ,xin tặng bạn
Đôi ḍng tâm sự ,để vơi sầu
đỉnh núi chập trùng mây nối mây
đường lên khúc khuỷu đá chen cây
ră rời lữ khách lê chân bước
mệt mỏi chim trời nghiêng cánh bay
vạn dặm đường đời c̣n trước mắt
bao năm cánh nhạn vẫn xa bầy
bền ḷng gắng vượt qua khăn khó
quyết chí xum vầy sẽ có ngày ...
Núi tiếp núi mây mù mịt mây
Gió đùa nghịch ngợm mấy hàng cây
Lững thững ḱa ai đang ngược dốc
Mờ mờ cánh nhạn cuối trời bay
Bao năm viễn xứ xa cách mẹ
Lạc loài đất khách chim ĺa bầy
Xuân về không pháo không đào đỏ
Th́ biết lấy ǵ đón xuân đây ?
màn đêm xuống ánh dương chợt tắt
giớ đông về lạnh ngắt từng cơn
xa xa ánh lửa chập chờn
ấm ḷng lữ khách thả hồn nơi đâu
trong khóe mắt u sầu ẩn chứa
lặng lẽ ḍng lệ ứa đầy mi
dù cho năm tháng qua đi
bao nhiêu kí ức dễ ǵ lăng quên ...
Nhiều đêm vắng bên thềm nguyện ước
Cầu mong sao hiểu được t́nh kia
Đôi ta đôi ngả chia ĺa
Đồi thông hiu quạnh canh khuya đợi chờ
Vẫn nhớ măi giấc mơ t́nh ái
Ngại ngùng chi bùa ngải yêu ma
Bao muà lá rụng trôi qua
T́nh ta vẫn chẳng phôi pha nhạt nhoà
Vọng về một thủa xa xưa
Mối t́nh Chức Nữ giữa mùa mưa ngâu
Ai về khuôn mặt u sầu
Hỏi người đă bỏ từ bao lâu rồi
Mặt trời chiếu rọi tinh khôi
Mặt người u ám một đôi chia ĺa
Hỏi đời một chữ t́nh kia
Thực là vô vọng đến khuya cuộc đời
ḷng đă hận lại càng thêm hận
thủa đất trời nổi trận phong ba
nếu trời đă nỡ sinh ta
v́ sao lại giáng toàn là bất công
ḷng xáo động sầu như gió thoảng
hận với buồn như áng mây trôi
chuyện xưa thôi đă qua rồi
phiêu diêu tự tại sống đời vô tư
Dưới trăng vàng sáng lóa ánh hào quang
Tia lửa điện kiếm rồng cao mười thước
Nhịp chân nhanh vội đá bước Thiên Long
Tay múa chậm anh làm Kim Cang thế
Nhạc dần cao tuyệt kỹ Giáng Long phàm
Uyển chuyển múa Ngọc Giao kinh kiếm khí
Thu hạ bộ anh vươn ḿnh chuyển thế
Kiếm Thái Cực hư aỏ thế biến nhanh
Tự đan diền anh dồn hơi nén khí
Phóng một hơi chấn động cả Hoa Sơn
Kiếm Côn Lôn anh đi dường căn bản
Phái Thanh Thành kiếm điểm giữa trái tim
Nhạc vút cao Song Phi lưỡi đoạt hồn
Thế kiếm mạnh chuyển ḿnh sang Nhu Kiếm
Đường tuyệt chiêu có ai thi triển được
Chẳng uổng công ta tu luyện ba năm
Giờ đă thành đệ nhất kiếm vơ lâm
Buồn một nỗi thơ t́nh không viết được
thử hỏi đời nhất kiếm để làm chi
Tiếng đàn xóa bớt nỗi buồn
Từng âm thanh nhỏ cho hồn tương tư
Hỏi người em gái ngày xưa
Có c̣n lưu luyến chiều mưa chung đường
Bây giờ muôn dặm tha phương
Câu ca ngày trước thê lương quá trời
Dù cho muôn dặm người ơi
T́nh ta không chuyển dù đời phong ba
Nghe đàn chợt nhớ rằng ta
Tài riêng cũng có ai mà chẳng thương
Cười cho Triệu tiểu cô nương
Chê người đang ế ma thương thân nàng
Đàn ta muôn dặm âm vang
Lời ca mang lại thiên đàng tinh yêu
Mưa bay trên cơi thiên thai,
Sương mờ phủ lối mộng dài xa xăm,
Ngàn năm qua giấc ngàn năm,
Tiếng ru khe khẻ trầm ngâm không lời,
H́nh như lạc giữa sao trời,
Lăng quên nhân thế quên đời phù du ...
Sương rơi trên đoá hoa xinh
Điểm tô thêm nét lung linh rạng ngời
Gió xuân ve vuốt lả lơi
Cánh hoa e ấp nghe lời nỉ non
Cùng nguyền chặt dạ sắc son
Thuỷ chung giữ vẹn, đá ṃn chẳng phai
Tháng năm vẫn tháng năm dài,
bên hoa, gió thổi, mặc ai đổi dời
Thiên thai ảo vọng trên đời
Lưu lang có đến, cũng rời mà thôi !
Comment